Đừng gọi em là em như trước - Cổng thông tin điện tử - Phường 9
Chưa có cháu thì gọi là em,
Bây giờ có cháu thì nên gọi bà.
Gọi bà khi chỉ ở nhà,
Đi ra “bãi Trước” vẫn là gọi em.
Nhìn em chải tóc bên thềm,
Thì anh không nỡ gọi em bằng bà.
Dáng đi coi vẫn mượt mà,
Nhẹ nhàng hiền dịu như là mới yêu.
Em ơi! Sớm sớm chiều chiều,
Chung tay ta chọn lấy điều thủy chung.
Mỗi khi có cháu ngủ cùng,
Xôn xang hồi hộp bà mừng gọi ông.
Bốn mùa xuân, hạ, thu, đông,
Mỗi khi cháu ngủ thì ông gọi bà.
Tình yêu không kể tuổi già,
Nâng niu chiều chuộng mặn mà thương yêu.
Về già vẫn đẹp bao nhiêu,
Khi còn trai trẻ chắt chiu cho đời.
Cháu nội, cháu ngoại có rồi,
Bà ơi! Bà hãy cùng tôi bế bồng.
Tuổi già tình vẫn thắm nồng,
Cùng nhau giữ trọn vợ chồng trăm năm,
Ánh trăng! Đẹp nhất đêm rằm,
Với tôi, bà vẫn như tằm nhả tơ.
Người ta thì lắm ước mơ,
Còn tôi, tôi chỉ làm thơ tặng bà.
Thơ: Trọng Yêm